Coi trẻ con là “ông hoàng bà hoàng”, giáo viên khó dạy, bạo lực học đường khó

Chỉ trong hai ngày cuối tháng 3, liên tiếp xảy ra vụ đánh nhau của hai học sinh cấp 3 khiến dư luận phẫn nộ, nguyên nhân đều do mâu thuẫn nhỏ.

Trong lúc rửa tay, nói chuyện thì xảy ra mâu thuẫn, ngày 22/3, hai nữ sinh ở Hải Phòng hẹn nhau đến trường để giải quyết mâu thuẫn dẫn đến đánh nhau.

Nữ sinh trường THPT Nguyễn Huệ bị bạn cùng lớp đánh (ảnh giaduc.net.vn)

Một câu chuyện khác xảy ra ở Quảng Châu, chiều 23/3, hai nữ sinh lớp 8 tát hàng chục cái vào mặt, tát vào đầu, dẫm lên người, giật tóc, lôi kéo nữ sinh lớp 7. Hai nữ sinh còn xé áo của bạn và lấy bảng tên của bạn.

Nạn nhân L. (học sinh lớp 7 ở Quảng Chí) chỉ biết chịu đựng cuộc đánh nhau trong im lặng, không phản kháng hay kêu khóc. L. cũng quỳ xuống nền bê tông, khoanh tay xin lỗi hai nữ sinh kia. Xung quanh có rất nhiều tiếng cười đùa, cổ vũ nhưng không một ai bước vào.

Đây chỉ là hai vụ bạo lực học đường xảy ra gần đây khiến dư luận quan tâm.

Có khi nào giáo viên “sợ” học sinh không?

Nghe thì có vẻ nực cười, nhưng dù đau đớn phải thừa nhận thì điều vô lý này vẫn là sự thật.

Một số bạn trong lớp và giáo viên đều biết rằng đứa trẻ mười tuổi rất ngổ ngáo, rất xấu tính và luôn lấn át bạn, áp bức bạn. Trong lớp học, những đứa trẻ này thường được bạn bè coi như anh cả, chị lớn muốn làm gì thì làm.

Một số thậm chí còn phá rối lớp học của giáo viên. Giáo viên đôi khi muốn giờ dạy của mình được bình yên mà phải lơ là để “mở mắt” cho xong bài.

Một học sinh cá biệt như vậy, bạn biết không? tất nhiên tôi biết. Tôi nhận thức rõ rằng điều ngược lại là đúng, nhưng thay đổi nền giáo dục không hề đơn giản.

Một số em dù được cô giáo nhắc nhở, khuyên bảo nhưng vẫn rất cáu gắt, cắn môi, nhìn chằm chằm, đôi khi còn văng tục, chửi bậy, có hành động phản cảm. Những lúc như thế này, giáo viên thường có xu hướng âm thầm xem qua tiết dạy và phản ánh đến trường mời phụ huynh lên làm việc.

Tuy nhiên, một số cha mẹ hợp tác, một số giữ im lặng, một số trốn tránh trách nhiệm của mình, và một số thậm chí bảo vệ con cái quá mức và đổ lỗi cho người khác.

Như một số trường hợp điển hình được báo chí đưa tin, những học sinh phạm tội như đánh bạn, gây hại, thậm chí đánh thầy cô sẽ bị đình chỉ học ít nhất là vài ngày và tối đa là vài tuần. Tìm hiểu nó một lần nữa.

Nhiều năm trước, giáo viên rất có uy tín trước học sinh của mình. Lời nói và việc làm, từng lời nói, từng lời nói thường lớn tiếng, nhưng không ai dám bất chấp. Học sinh hư, thầy cô còn dùng những biện pháp răn đe mạnh như roi vọt, cưỡng bức lao động cộng đồng, cầm cờ phê bình, thậm chí đuổi học… giờ bị coi là phản giáo dục. Ngày nay, ngay cả việc chửi thề với học sinh cũng không được phép.

Mọi người đánh giá cao giáo dục bằng những lời ngon ngọt, nhưng ai cũng hiểu rằng một số học sinh càng ngọt ngào và càng khó nghe lời. Thậm chí, cha mẹ dạy con tại nhà còn dùng đòn roi sinh tử vẫn không thành, lời ngon ngọt của cô giáo có ý nghĩa gì?

Đánh đòn không được, mắng cũng không đủ, giáo viên chỉ cần phụ huynh phản ánh, lên tiếng với học sinh thì dễ bị quy kết là vi phạm đạo đức nghề nghiệp.

Bảo bối duy nhất của giáo viên trước những học sinh xấu là nói cho chúng biết và thông báo cho cha mẹ chúng biết về những hành vi xấu ở trường. Tuy nhiên, một số em không dám ngoan ngoãn hơn, có em lại thắc mắc “Con cần số điện thoại của bố, mẹ, mẹ cho con được không?”. Vì vậy, không tránh khỏi nhiều giáo viên có tâm lý cho qua để bảo vệ mình.

Có đúng không?

Nhìn đoạn video đánh nhau mà anh ta tận mắt quay, bất kể thế nào, mọi người đều run lên vì tức giận. Bực bội trước sự độc ác của những đứa trẻ mặt sữa. Anh vừa tức giận trước sự vô cảm của những học sinh xung quanh, vừa cảm thấy vô cùng xót xa trước sự bất lực, bất lực của nạn nhân.

Bức xúc, phẫn nộ, nhiều quan điểm tranh cãi về nguyên nhân dẫn đến bạo lực học đường hiện nay.

Anh ấy tin rằng nền tảng gia đình là điều chính. Trong một gia đình có kỷ luật, giáo dục con cái đúng cách, những đứa trẻ có tính khí hung hăng thường ít coi thường bất cứ ai.

Những đứa trẻ có hành vi bạo lực với bạn bè thường sống trong những mái ấm thiếu tình thương của cha mẹ.

Anh cho rằng do ảnh hưởng của xã hội, do mạng truyền thông tràn lan gương xấu, cái xấu nên trẻ em học đòi, bắt chước.

Ông quyết tâm đổ hết lỗi cho ngành giáo dục, vì trẻ em luôn dành thời gian ở trường nhiều hơn ở nhà.

Thậm chí, có ý kiến ​​đề nghị Bộ Giáo dục rà soát lại môn giáo dục công dân trong nhà trường, giáo viên dạy như thế nào, số vụ hành hung, bạo hành bạn ngày càng gia tăng?

Không rèn luyện thì khó thành kỹ năng, gia cảnh vẫn là quan trọng nhất

Bài học đạo đức, bài học làm người tốt, bài học cách giao tiếp, ứng xử với những người xung quanh, biết giúp đỡ người yếu thế, biết yêu thương người nghèo, người yếu thế … đã được tôi dạy nhiều lần. Trong các tiết học đạo đức, Tiếng Việt (tiểu học), giáo dục công dân (THCS).

Các môn học khác vẫn đang được tích hợp. Tuy nhiên, việc học của trẻ chỉ là lý thuyết, việc chuyển hóa lý thuyết thành kỹ năng phụ thuộc rất nhiều vào cách sống và cách giáo dục của mỗi gia đình.

Theo quan điểm dạy học thực tế, hiện nay nhiều bậc cha mẹ cưng chiều con cái hơn, họ luôn coi con cái như “bà hoàng”, muốn gì được nấy, quen phục vụ người khác, muốn làm gì thì làm. Vì vậy ai không đồng ý thì sẵn sàng nổi nóng, thậm chí tấn công.

Trong gia đình, một số học sinh, cha mẹ hoặc anh em, thường gây gổ, đánh nhau bằng những lời lẽ không hay, đẹp đẽ trước mặt con cái.

Bạo lực học đường là nỗi nhức nhối của tất cả mọi người, đặc biệt là ngành giáo dục. Tuy nhiên, đừng dồn hết trách nhiệm cho nhà trường, các thầy cô. Công bằng mà nói, vai trò của gia đình vẫn là quan trọng nhất trong việc hình thành nhân cách và hành vi của trẻ.

tham khảo:

https://vietnamnet.vn/vn/Giao-duc/clip-nu-sinh-lop-7-bi-ban-tat-va-xe-ao-hieu-truong-run-ca-nguoi-825622.html

(*) Văn phong và nội dung của bài viết phản ánh quan điểm và chính kiến ​​của tác giả.

Pantouille