CÁCH DỖ TRẺ MẦM NON ĐI HỌC KHÔNG KHÓC

Tuần đầu đi mẫu giáo là nỗi “ ám ảnh ” so với không ít những em nhỏ khi phải xa vòng tay cha mẹ, xa mái ấm gia đình để hòa nhập với hội đồng .

Trẻ mầm non khóc khản cổ vì đòi mẹ

Nhớ lại : Phải mất một tuần đầu, vợ chồng chị Tống Ngọc Hằng ( Tổ 1, phường Phúc Đồng ) đi làm luôn trong thực trạng thấp thỏm vì lo ngại cho cậu con trai 2 tuổi, vừa khởi đầu “ chân ướt chân ráo ” vào mần nin thiếu nhi. Bao nhiêu ngày đến trường là bấy nhiều ngày cậu bé khản cổ vì khóc đòi cha mẹ .

Chị Hằng than vãn : “ Bé nhà tôi nhát lắm. Cháu ít khi tiếp xúc với người lạ, chỉ loanh quanh ở nhà với bà nội và cha mẹ. Biết con nhát nên trước khi cho con đi mẫu giáo, vợ chồng tôi cũng đã cho cháu đi thăm quan nhiều trường mần nin thiếu nhi quanh khu vực, cho con chơi tại những khu đi dạo, chỗ đông người để làm quen ” .

Tuy nhiên, chị Hằng cho hay, ngay khi “ chuyển giao ” con cho cô giáo, con òa khóc tìm mẹ. Chị đứng nấp cách đó khá xa nhưng vẫn nghe rõ tiếng con khóc. Dù được những cô giáo dỗ dành, cho đồ chơi hay dẫn ra xem bể cá cảnh của lớp nhưng con vẫn không chịu. Tiếng khóc như thét lên khiến chị cũng nức nở theo và tưởng chừng không còn đứng vững. “ Lúc đó tôi chỉ muốn chạy lại và ôm con. Chứ cứ khóc mãi như thế thì khản cổ mất, chịu sao nổi. Nhưng mọi người trong mái ấm gia đình đã dặn, dù con có khóc thì mình cũng phải cố nhịn. Phải để con có thời cơ thích nghi với môi trường tự nhiên mới. Tôi đành gạt nước mắt ra về ” .

Những ngày đầu đến trường luôn là nỗi “ ám ảnh ” so với nhiều bạn nhỏ khi phải xa vòng tay của cha mẹ “

Cũng tựa như như mái ấm gia đình chị Hằng, chị Tuyết ( tổ 4, Phúc Đồng ) đã phải xin nghỉ làm để chăm nom cậu con trai “ phát ốm ” từ khi con đi mẫu giáo .

Chị kể, hôm đưa con tới trường, thấy mấy bạn trong lớp cũng đang nức nở, con bước lùi lại, túm vạt áo mẹ rồi nép ra phía sau. Khi cô giáo hỏi tên, con nhất định không chịu nói, chỉ úp mặt vào người mẹ. Hỏi đến câu thứ hai thì con òa khóc đòi về nhà. “ Phải đấu tranh tư tưởng mãi tôi mới chạy khỏi căn phòng được. Cô giáo nói, cứ yên tâm, trẻ nào cũng sẽ khóc vì nhớ cha mẹ, rồi sẽ quen. Thế nhưng không xót sao được. Nghe con khóc gọi mẹ mà tôi như đứt từng khúc ruột ” .

“ Cả buổi sáng cứ bấn loạn, không làm được việc tý tý lại mở camera ngó con ” chờ đến trưa tôi đến xem con thế nào. Vừa bước vào lớp, thấy con vẫn đang ngồi thút thít cạnh cô. Nhìn thấy mẹ, con chạy lại òa khóc, miệng gọi mẹ mà chẳng nghe rõ lời. Hai mắt con sưng húp, mũi cũng ửng đỏ lên. Tôi đành đưa con về, hẹn chiều con nguôi lại đưa con tới lớp ”, chị Tuyết nói .

Phụ huynh trẻ mầm mất ăn mất ngủ vì lo cho con

Ngồi trong giờ thao tác, nhưng vợ chồng chị Hằng vẫn luôn dõi theo từng hành vi cử chỉ của con qua mạng lưới hệ thống camera giám sát trong lớp học. “ Trong khi những bạn chạy tung tăng múa theo nhạc thì con cứ nép mình, suốt ngày ôm chú cá sấu bên theo sát cô giáo. Cô dỗ sao cũng không chịu ra chơi với những bạn. Giờ nghỉ trưa con mệt mà vẫn khóc, cô vỗ về luôn tay nên ngủ lịm đi. Chiều tỉnh dậy lại khóc đòi về với bà nội, với cha mẹ. Nhìn con khóc nhiều, nấc đến mức trớ sữa, vợ chồng tôi như muốn “ phi ” ngay qua trường đón con ”, chị Hằng nói .

Không những thế, bà nội cháu ở nhà cũng thấp thỏm không kém, chốc chốc lại gọi điện hỏi vợ chồng chị “ update ” tình hình ra làm sao, cháu có khóc nhiều không, có ăn được gì không … Vừa thao tác vừa kiểm tra xem con thế nào rồi báo cáo giải trình lại với “ cấp trên ” ở nhà khiến chị khi nào cũng trong thực trạng bận rộn .

Chị tâm sự : “ Tôi chẳng còn thời hạn chú tâm cho việc làm nữa. Lúc nào cũng phải “ canh ” trước màn hình hiển thị máy tính để quan sát con. Đi ăn mà tay cứ lăm lăm cái điện thoại thông minh để xem con ngủ hay chưa, còn khóc nữa không .

Còn chị Tuyết cho hay, sau hôm bị ép “ cắp sách tới trường ” bé nhà chị “ lăn ” ra ốm. Cháu ho nhiều kèm sốt cao, vợ chồng chị phải đưa ra bệnh viện đa khoa gần nhà khám và điều trị .

“ Chắc do biến hóa giờ giấc hoạt động và sinh hoạt nên cháu chưa quen. Khi chưa đi học, cháu ngủ đến 8-9 giờ sáng mới chịu dậy. Cháu đi học mà như đi “ đánh trận ”. Ngủ gật trên đường tới trường, vào lớp vẫn trong trạng thái mắt nhắm mắt mở. Mới có 3 hôm mà nhìn con sút hẳn đi. Trước cháu ngủ ngoan lắm, ngủ một mạch từ tối tới sáng nhưng từ hôm đi học, đêm nào cháu cũng quấy. Mẹ ôm ngủ mà vẫn bị giật mình rồi tự dưng khóc thét lên. Cả đêm vỗ về, dỗ dành con khiến tôi cũng không sao chợp mắt được. Thấy tội cho con quá ”, chị Tuyết nói .

Cách dỗ trẻ mần nin thiếu nhi đi học không khóc

Theo chuyên viên tâm ý, việc trẻ liên tục khóc đòi cha mẹ là do chưa thích nghi được với môi trường tự nhiên mới nên lạ lẫm, sợ hãi là điều không tránh khỏi. Đối với những trẻ dễ thích nghi, quy trình làm quen chỉ mất từ 1-3 ngày. Với những trẻ ít tiếp xúc với người lạ, thời hạn hòa nhập hội đồng sẽ lâu hơn. Thời gian làm quen dài hay ngắn tùy thuộc vào mức độ sợ đám đông của mỗi trẻ, cách chăm nom của thầy cô tại lớp và sự động viên từ phía mái ấm gia đình .

Chuyên gia tâm ý khuyến nghị, để tránh trường hợp trẻ quá lạ lẫm với môi trường tự nhiên mới, những bậc cha mẹ phải cho trẻ làm quen với những nơi đông người càng sớm càng tốt. Việc đưa trẻ đến những khu đi dạo của trường hoặc đứng từ ngoài quan sát những bạn tham gia hoạt động giải trí tập thể sẽ góp thêm phần tạo hứng thú cho trẻ trước khi đến lớp .

Bố mẹ nên kể cho trẻ nghe những mẩu truyện hoặc cho trẻ xem đoạn video ngắn về những hoạt động giải trí bé hoàn toàn có thể tham gia khi đến trường. Điều này sẽ giúp trẻ không quá kinh ngạc như đang “ lạc ” vào quốc tế khác .

Bố mẹ cũng không được quá mủi lòng. Ngày đầu đưa trẻ tới trường cần chào nhanh gọn, tránh dặn dò quá dài vì nó sẽ khiến trẻ tủi thân và bật khóc ngay lúc đó .

Cố gắng động viên, vỗ về trẻ sau mỗi buổi đến trường. Nếu trẻ hoàn toàn có thể kể lại những hoạt động giải trí diễn ra tại lớp thì sẽ sớm làm quen và hòa nhập với môi trường tự nhiên mới .

Cách dỗ trẻ mần nin thiếu nhi đi học không khóc

Bạn sẽ làm gì để giúp con vượt qua quy trình tiến độ khó khăn vất vả của ngày đầu đến lớp ? Chuyên gia tâm ý san sẻ cùng những mẹ một vài kinh nghiệm tay nghề xương máu khi cho con đi nhà trẻ. Hy vọng sẽ giúp những mẹ có một chút ít kinh nghiệm tay nghề để đối phó với những khó khăn vất vả trong những ngày đầu con đi nhà trẻ .

Con đi học mần nin thiếu nhi 2 tháng vẫn khóc ?

Hầu hết những bé thời hạn đầu đều không thích đi học. Theo quan sát của mình thì những bé sẽ khóc khoảng chừng 2 tuần tiên phong khi tới lớp. Từ tuần thứ 3 trở đi, những bé sẽ quen dần với thiên nhiên và môi trường mới và sẽ chịu hợp tác hơn .

Tuy nhiên, có 1 số ít bé vẫn khóc dù đã đi học được 3 tuần, thậm chí còn 1 tháng. Đặc biệt hơn, có những bé dù đã đi được 2, 3 thậm chí còn 5 tháng nhưng vẫn khóc khi được cha mẹ cho đến lớp và khóc rất nhiều khi vào lớp. Tuy nhiên, chỉ một lúc sau con lại ngoan, chịu chơi với những bạn và khi được đón về thì lại rất vui tươi, hào hứng thậm chí còn còn không chịu về nữa .

Con trai mình thuộc vào loại này. Dù đã đi lớp được 2 tháng nhưng sáng nào khi đưa con đi học so với mình cũng là một cực hình vì cu cậu thút thít, mè nheo, ỉ ôi đủ thứ khiến mẹ stress nặng nề. Tuy nhiên, bằng việc vận dụng một số ít chiêu thức sau đây, thực trạng này đã thuyên giảm đáng kể .

Mượn đồ chơi ở lớp để mang về nhà

“Con không đi học đâu, ở nhà cơ” là câu cửa miệng của cậu con trai 2 tuổi của mình mỗi khi thức dậy vào buổi sáng. Dù trước đó mình đã thử nhiều cách từ mềm mỏng, cứng rắn, rồi nửa mềm mỏng, nửa cứng rắn, nhưng vẫn không mang lại hiệu quả gì. Con vẫn khóc thậm chí còn gào rất to khi chuyển từ tay mẹ sang tay cô.

Mẹ vẫn phải gạt nước mắt bước tiến không chần chừ. Nhưng đến chiều, khi được mẹ đón về bé lại rất vui tươi, có khi còn bảo mẹ về đi, con ở đây thôi !

Thế rồi mình dùng cách này : Lợi dụng tâm ý tự do, thoải mái và dễ chịu của con khi mẹ đón vào buổi chiều để cả hai mẹ còn cùng trò chuyện. Cùng với con nán lại lớp học một chút ít, cho con chơi tự do cùng với cô, những bạn ở trường và những game show : ú oà, xếp hình … ở lớp học. Trong quy trình con chơi, mẹ tranh thủ để trò chuyện với cô giáo trực tiếp trông nom và dạy con học để khám phá về những hoạt động giải trí trong ngày của con .

Nếu con không muốn về mà vẫn còn mải mê với những đồ chơi còn dang dở ở lớp thì hãy nói với con rằng : Mẹ sẽ nói với cô giáo cho con mượn một thứ đồ chơi để mang về nhà và sáng ngày mai khi đi học, con phải mang thứ đồ chơi đó ra trả cho cô nhé ! Hãy nói điều này khi có bé, bạn và cô cùng ở đó. Tất nhiên, là con của bạn sẽ rất vui mừng vì bé đang chơi những đồ chơi đó rất say sưa mà .

Sáng ngày hôm sau, trước khi đến lớp, nếu con vẫn còn khóc, bạn hãy đưa thoả thuận từ hôm trước này để nói với bé : Hôm qua con đã hứa với cô và mẹ là sáng nay phải mang bóng ra trả cho cô rồi mà. Con đã mượn để mang về chơi còn gì ? Con có nhớ không ? Vì vậy, giờ đây con nên đến lớp để trả đồ chơi cho cô chứ ? Bé sẽ nhớ lại giao ước từ chiều qua giữa mẹ, cô và bé để ngoan ngoan tới lớp trả đồ cho cô .

Mang đồ chơi con yêu thích ở nhà tới lớp

Những ngày tiên phong đi học, con sẽ có cảm xúc như là bị mẹ bỏ rơi ở trường vậy. Dù rằng, cô có chăm sóc, bạn hữu có hoà đồng nhưng những điều đó sẽ chẳng có ý nghĩa gì vì với con, đó là những người trọn vẹn lạ lẫm. Mẹ hãy mang một chú thú nhồi bông xinh xắn, một chiếc gối ôm có hình con vật, một bình nước uống mà ở nhà mỗi khi con khát là lại chạy tới lấy, hay thậm chí còn là một chiếc khăn con thương mến hay mang theo bên người …

Bất cứ thứ vật phẩm hoặc đồ chơi nào con thương mến dùng ở nhà đều hoàn toàn có thể khiến con cảm thấy có chút gì đó yên tâm, quen thuộc hơn trong những ngày này .

Con không đến lớp, bạn sẽ buồn đó !

Nếu con đã đi lớp được một thời hạn, hẳn con đã có người bạn hoàn toàn có thể chưa được gọi là thân nhưng là người bạn mà con hay chơi cùng nhất ở lớp. Trên thực tiễn thì những bé 2 tuổi có năng lực nhớ tên và chơi cùng với một số ít bạn trong lớp của mình .

Con trai mình khi đi lớp được khoảng chừng hơn 1 tháng là hoàn toàn có thể kể khá rành rọt ở lớp có bạn Mit, bạn Hà Anh, bạn Hiền, bạn Thuỳ Linh … Và tiếp tục kể chuyện về những bạn cho mẹ nghe .

Các mẹ nên khám phá xem, ở lớp con quý bạn nào nhất, con thích chơi với bạn nào nhất để những khi con không muốn đi học mẹ hoàn toàn có thể dùng đến “ chiêu ” này : Mẹ nói với con rằng, nếu ngày hôm nay con không đi lớp, vắng con bạn Mít ( ví dụ điển hình ) sẽ buồn đó .

Thực sự thì “ chiêu ” này không chỉ hiệu suất cao so với mình mà còn tỏ ra khá hiệu suất cao so với một số ít mẹ khác. Các con sau khi nghe thấy mẹ nói vậy thường nhiệt huyết và tích cực hẳn lên trong việc đến trường .

Con không đi học, vậy con ở nhà một mình nhé !

Bạn cũng hoàn toàn có thể nói với con rằng : Bây giờ, bố và mẹ phải đi làm, nếu con không muốn đến trường vậy thì được rồi, con ở nhà một mình nhé ! Bé hoàn toàn có thể sẽ gật “ cái rụp ”, nhưng sau cái gật ấy khi thấy cha mẹ bước đi bé sẽ hiểu chuyện và ngoan ngoãn leo lên xe để đến trường .

Tuy nhiên, không hẳn là bé nào cũng chịu khó hợp tác như vậy. Trong trường hợp bé bướng bỉnh hơn thì tuyệt đối bạn cũng không nên la mắng hay quát nạt con vì điều này chỉ như “ đổ dầu vào lửa ”. Nó không những làm cho bé thôi khóc mà còn khiến bé trở nên lì lợm và có tâm ý chống đối hơn .

Trò chuyện và kể chuyện cho con nghe trước khi đi ngủ

Buổi tối, trước khi đi ngủ, mẹ hãy dành ra một khoảng chừng thời hạn để hai mẹ con cùng trò chuyện với nhau. Hãy hỏi : Hôm nay con đi học có vui không ? Hỏi con về những bạn, về cô giáo, về những hoạt động giải trí mà con làm trong ngày ở lớp .

Nếu bé không vấn đáp được cũng đừng vội buồn hay nản mà hãy xem đó là một cách để hai mẹ con tâm sự, trò chuyện giúp con đến gần hơn với trường học. Hãy cùng với con hát những bài hát về trường, về cô giáo … Mua cho con những cuốn chuyện có chủ đề xoay quanh những nội dung trên .

Mục đích là tạo ra niềm vui, sự thân thiện, hứng thú cho con so với việc đi học. Đây là một giải pháp yên cầu bạn phải kiên trì thực thi từng chút một. Sau một khoảng chừng thời hạn mới thấy được tác dụng .

Xem xét lại thật kỹ về cô giáo, trường học

Ngày nay, có hơn một sự lựa chọn nếu không muốn nói là rất nhiều cho những mẹ về việc chọn trường cho con. Nếu bạn đã xem xét kỹ lưỡng về giáo viên, về điều kiện kèm theo trường học, cùng với việc vận dụng rất nhiều cách khác nhau mà con bạn vẫn không ngoan khi đi học thì hãy tâm lý thêm về trường học, giáo viên của con nhé .

Hãy nhờ cô chăm sóc đến con nhiều hơn một chút ít, cùng trao đổi trực tiếp và thẳng thắn với cô về những yếu tố tương quan để tìm ra giải pháp tốt nhất giúp con hoà nhập tốt .

Trên thực tiễn, có nhiều bà mẹ cho rằng : Con họ ngoan hơn hẳn và không còn khóc nữa khi được chuyển sang trường khác. Tuy nhiên, nếu có chuyển trường cho con bạn cũng nên làm thật kỹ khâu làm quen bắt đầu của con với trường học và cô giáo .

Các chuyên viên khuyên rằng : Cha mẹ cần làm thật kỹ khâu sẵn sàng chuẩn bị bằng cách trước khi đi học nên cho con đến lớp chơi trước để bé làm quen dần với cô, những bạn và không khí trường học. Những ngày đầu khi đi học, cha mẹ nên đến lớp cùng với con, đón con sớm hơn trước khi cho con học bán trú .

Lời kết cách dỗ trẻ mầm non đi học không khóc

Phải xa vòng tay của những người thân yêu để đến một môi trường tự nhiên trọn vẹn mới, chuyện bé hụt hẫng, lo ngại thậm chí còn sợ hãi là điều khó tránh khỏi. Hãy thật kiên trì, luôn ở bên động viên, khuyến khích với toàn bộ tình yêu thương và sự uyên bác của bạn. Con chắc như đinh sẽ nhận ra : “ Mỗi ngày đến trường là một ngày vui ” .

Mai Hương