Từ bài Bàn luận về phép học hãy nêu suy nghĩ về mối quan hệ giữa học và hành – Để giúp các em nắm được cách làm dạng bài này, Đọc tài liệu xin gửi tới tài liệu hướng dẫn chi tiết dưới đây, bao gồm dàn ý, sơ đồ tư duy và những bài văn mẫu tham khảo. Mời các em cùng xem!
Bạn đang đọc: Từ bài Bàn luận về phép học hãy nêu suy nghĩ về mối quan hệ giữa học và hành | Văn mẫu 8
Đề bài: Từ bài “Bàn luận về phép học” của La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp, hãy nêu suy nghĩ về mối quan hệ của học và hành. (Đề bài số 2 – Bài viết văn số 6, SGK Ngữ Văn 8)
* * * * *
Hướng dẫn làm bài bài tập làm văn số 6 lớp 8 đề 2: nêu suy nghĩ về mối quan hệ giữa học và hành qua bài Bàn luận về phép học
1.Phân tích đề
– Yêu cầu đề bài : Từ những quan điểm trong bài Bàn luận về phép học, nêu lên tâm lý của bản thân về mối quan hệ giữa học và hành- Đối tượng làm bài : mối quan hệ giữa học và hành- Phương pháp làm bài : lý giải, chứng tỏ
2. Các vấn đề chínhcần triển khai
Luận điểm 1: Giải thích học, hành và khẳng định mối quan hệ mật thiết giữa chúng
Luận điểm 2: Bàn luận về mối quan hệ giữa học và hành
Luận điểm 3: Rút ra bài học, liên hệ thực tiễn
3.Lập dàn ý
I. Mở bài:
Giới thiệu yếu tố cần nghị luậnVí dụ : Giáo dục đào tạo luôn là ưu tiên số 1 của mọi quốc gia, mọi thời đại lịch sử dân tộc mỗi vương quốc. Vì vậy phương pháp học luôn được tìm tòi, tò mò, biến hóa để tương thích với nhu yếu người học và cũng là để tu dưỡng những hiền tài cho quốc gia. Trong bài tấu ” Bàn luận về phép học ” của Nguyễn Thiếp dâng lên vua Quang Trung đã bày tỏ ý niệm những học chân chính trong đó có nhắc tới mối quan hệ giữa học và hành : học phải song song với hành .
II. Thân bài:
a. Khát quát nội dung tác phẩm, nêu vấn đề nghị luận:
Trong phần cuối của bài, La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp đã bàn về phép học ( Luận học pháp ) : ” Học phải rộng sau đó tóm gọn theo điều học mà làm “. Rõ ràng từ xưa cha ông ta đã tôn vinh việc học phải song song với thực hành thực tế. Do vậy học phải đi với hành là chân lí đúng đắn .
b. Giải thích:
– ” Học ” là quy trình thu nhận kỹ năng và kiến thức, rèn luyện những kĩ năng. Học cũng là để tìm kiếm, mày mò khung trời tri thức làm giàu kho tàng cho mình và cả người khác. Hiểu rộng ra là học cả triết lý lẫn những bài học kinh nghiệm kinh nghiệm tay nghề của thế hệ đi trước trong trong thực tiễn. Học là để không thụt lùi ở lại, cái gì cũng phải học .- Ngay từ khi sinh ra và dần lớn lên đứa trẻ đã phải học nói, học cười ….- Còn ” hành ” là thực hành thực tế, là làm, là ứng dụng những kiến thức và kỹ năng triết lý vào đời sống, thực tiễn .- Cho nên học và hành luôn có một mối quan hệ ngặt nghèo với nhau. Đó là hai mặt của một quy trình thống nhất, không hề tách rời nhau. Khi chuỗi mắt xích dẫn tới thành công xuất sắc thiếu một trong hai thì không thể nào có tác dụng tốt .
c. Bàn luận:
– Học là để hiểu biết còn hành là để quen tay. Khi ta nắm vững được triết lý nhưng không vận dụng vào trong thực tiễn thì học cũng rất vô ích. Lý thuyết được kiến thiết xây dựng trên nền tảng thực tiễn từ đó lại được người học vận dụng xử lý những yếu tố trong đời sống và cũng là để hoàn thành xong những chân lí vừa học. Chu trình ấy lặp đi lặp lại là một vòng tròn tuần hoàn khép kín, hỗ trợ lẫn nhau. Có những bạn trẻ sau khi rời khỏi giảng đường ĐH, bước vào trường đời phải tự kiếm tìm cho mình những việc làm nhưng vẫn luôn loay hoay, lúng túng không biết mở màn từ đâu. Vì học không được tiếp xúc nhiều với thực tiễn, thiếu kinh nghiệm tay nghề, thiếu kĩ năng sống … và lại mở màn học lại từ đầu, bỏ phí những kỹ năng và kiến thức đã học vì không biết vận dụng thế nào .- trái lại nếu hành mà không dựa trên lí luận, kim chỉ nan soi sáng thì việc thực hành thực tế sẽ mất rất nhiều thời hạn mà có khi chẳng thu lại được điều gì cả hoặc nếu có thì cũng khó đạt được hiệu quả tốt nhất. Như một người thợ làm bánh ngọt, nếu anh ta chỉ là người tay ngang không biết công thức, nguyên vật liệu làm cần những gì, cách làm như thế nào thì rất khó để lần tiên phong làm đã thành công xuất sắc ngay, mà phải sau rất nhiều lần thất bại, bỏ phí nguyên vật liệu mới cho ra một chiếc bánh hoàn hảo nhất. Rõ ràng khi tích hợp cả học và hành thì tỉ lệ Xác Suất thành công xuất sắc sẽ cao hơn .
d. Bài học, mở rộng, nâng cao:
– Vậy muốn học và hành một cách hiệu suất cao mỗi người cần học và hành một cách chân chính. Trong bài ” Bàn về phép học ” tác giả đã chỉ rõ mục tiêu của việc học chân chính : học là để làm người, học từ dưới lên cao, học từ dễ đến khó, học là để vận dụng vào đời sống, giúp xã hội tốt đẹp hơn. Học và hành phối hợp hiệu suất cao là để đạt được thành công xuất sắc và suy chi cùng là để thành nhân. Nếu việc học và hành với mục tiêu thành công xuất sắc không chân chính thì đó là sự vô ích, nguy hại cho xã hội bởi ” có tài mà không có đức ” .- Ta cũng cần phê phán những người không biết phối hợp giữa học và hành .- Bởi vậy mỗi tất cả chúng ta hãy biết giá trị mối quan hệ giữa học và hành để đem lại hiệu suất cao trong công viêc kiến thức và kỹ năng và kĩ năng từ đó góp thêm phần thiết kế xây dựng quê nhà, quốc gia ngày càng giàu đẹp hơn. Như Bác cũng đã từng chứng minh và khẳng định : ” Học để hành, học với hành phải đi đôi. Học mà không hành thì học vô ích. Hành mà không học thì hành không trôi chảy. “
III. Kết bài :
Khẳng định lại vấn đề nghị luận>> Xem dàn ý cụ thể : Dàn ý tâm lý về mối quan hệ giữa học và hành từ bài Bàn luận về phép học
4.Sơ đồ tư duy
5. Kiến thức bổ trợ
Một số bài nghị luận về việc học dưới đây hoàn toàn có thể giúp em có thêm sáng tạo độc đáo để hoàn thành xong bài tập này :
Từ bài Bàn luận về phép học hãy nêu suy nghĩ về mối quan hệ giữa học và hành – Văn mẫu tìm hiểu thêm
Học quan trọng hơn hành hay hành quan trọng hơn học ?
Bài văn mẫu 1:
Từ xưa tới nay, mối đối sánh tương quan ngặt nghèo giữa học và hành đã được nhiều người chăm sóc, bàn luận. Học quan trọng hơn hành hay hành quan trọng hơn học ? La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp đã góp một quan điểm xác đáng về yếu tố này trong bài Bàn luận về phép học : Phép dạy, nhất định theo Chu Tử. Lúc đầu học tiểu học để bồi lấy gốc. Tuần tự tiến lên học đến tứ thư, ngũ kinh, chư sử. Học rộng rồi tóm lược cho gọn, theo điều học mà làm. Họa may kẻ nhân tài mới lập được công, nhà nước nhờ thế mà vững yên. Đó mới thực là cái đạo ngày này có quan hệ tới lòng người. Xin chớ bỏ lỡ .
Ý kiến trên đây của ông là sự đúc kết kinh nghiệm sau bao năm nghiền ngẫm và áp dụng trong thực tế phương pháp dạy và học của Chu Tử (tức Chu Đôn Di), một bậc thầy của Nho giáo đời Tống bên Trung Quốc.
Trong phép học của Chu Tử, Nguyễn Thiếp nhấn mạnh đến mối quan hệ giữa học và hành: học rộng rồi tóm lược cho gọn, theo điều học mà làm. Vậy, chúng ta phải tìm hiểu xem học là gì? hành là gì?
Học là hoạt động giải trí tiếp thu những tri thức của quả đât đã được đúc rút qua mấy ngàn năm lịch sử dân tộc. Chúng ta hoàn toàn có thể học ở trường qua sự truyền thụ của thầy cô, học ở bạn hữu ; tự học qua sách vở và học ở trong thực tiễn đời sống. Học để làm giàu tri thức, nâng cao trình độ hiểu biết. Học để hoàn toàn có thể làm chủ bản thân, làm chủ việc làm của mình và góp thêm phần hữu dụng vào sự nghiệp chung của quốc gia, dân lộc. Theo Nguyễn Thiếp, muốn có hiệu quả tốt phải có phương pháp học tốt. Trước hết phải học từ thấp đến cao. Khi học phải biết tóm lược kiến thức và kỹ năng cơ bản đế dễ nhớ, dễ vận dụng. Theo cách nói giờ đây là ta phải biết sơ đồ hóa kiến thức và kỹ năng, biết tóm tắt nội dung văn bản đã học .Hành là quy trình vận dụng những kỹ năng và kiến thức đã học vào những việc làm hằng ngày. Ví dụ như một bác sĩ những kỹ năng và kiến thức tiếp thu được trong suốt quy trình huấn luyện và đào tạo sáu, bảy năm ở trường ĐH để vận dụng vào việc chữa bệnh cho nhân dân. Những kiến trúc sư, kĩ sư kiến thiết xây dựng đem kỹ năng và kiến thức đã học để phong cách thiết kế và thiết kế bao khu công trình như xí nghiệp sản xuất, bệnh viện, trường học, khu vui chơi giải trí công viên … để Giao hàng đời sống con người .Anh công nhân trong xưởng máy vận dụng lí thuyết để nâng cấp cải tiến kĩ thuật, nâng cao chất lượng loại sản phẩm. Chị nông dân vận dụng khoa học vào đồng ruộng để có được những vụ mùa bội thu … Học sinh vận dụng những điều thầy dạy để làm một bài toán, một bài văn … đó là hành .Bác Hồ cũng khẳng định chắc chắn : Học để hành, có nghĩa là học để làm cho tốt, trong thực tiễn cho thấy có học có hơn. Ông cha tất cả chúng ta rất lâu rồi đã nói : Bất học, bất tri lí. ( Không học thì không biết đâu là phải, là đúng ). Mục đích sau cuối của sự học là nhằm mục đích ship hàng cho mọi việc làm đạt hiệu suất cao cao hơn. Nếu học được lí thuyết dù cao siêu đến đâu chăng nữa mà không đem ra vận dụng vào trong thực tiễn thì việc học ấy chỉ tốn thời hạn, sức lực lao động, tài lộc mà thôi .trái lại, hành mà không học thì hành không trôi chảy. Trong học tập, học viên muốn làm được một bài văn hay một bài toán thì không những phải nắm vững lí thuyết mà còn phải biết vận dụng lí thuyết để làm từng kiểu bài đơn cử. Trong việc làm, nếu ta chỉ làm theo thói quen, theo kinh nghiệm tay nghề mà không có lí thuyết soi sáng thì hiệu suất việc làm sẽ thấp và chất lượng không cao. Cách làm theo thói quen chỉ thích hợp với những việc làm giản đơn, không cần nhiều đến trí tuệ. Còn so với những việc làm phức tạp có tương quan đến khoa học kĩ thuật thì tất cả chúng ta bắt buộc phải được huấn luyện và đào tạo chính quy theo từng chuyên ngành và trong suốt quy trình thao tác vẫn phải học tập không ngừng. Có như vậy mới phân phối được nhu yếu ngày càng cao của thời đại .Quan niệm về học và hành của La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp cho đến nay vẫn giữ nguyên tính khoa học và tính thực tiễn của nó. Trong quy trình tiến độ khoa học tăng trưởng với vận tốc nhanh như lúc bấy giờ thì tri thức những việc làm phức tạp. Lí thuyết đúng đắn có công dụng soi sáng, dẫn đường cho thực hành thực tế. Con người sẽ rút ngắn thời hạn mò mẫm, thử nghiệm và tránh được những sai lầm đáng tiếc đáng tiếc. Lí thuyết gắn với thực hành thực tế sẽ thôi thúc sản xuất tăng trưởng nhanh hơn và đạt hiệu suất cao cao hơn .Do đó, tất cả chúng ta không hề coi nhẹ vai trò to lớn của việc học mà phải nhìn nhận, nhìn nhận đúng mức mối tương quan giữa học và hành. Học và hành phải đi đôi vì chúng có tácđộng hai chiều với nhau. Học hướng dẫn hành. Hành bổ trợ, nâng cao và làm cho việc học thêm triển khai xong. Có học mà không có hành thì chỉ là ôm mớ lí thuyết suông. Trái lại, chỉ chú trọng thực hành thực tế mà không chịu học hỏi thì thao tác gì cùng khó khăn vất vả. Học và hành là hai mặt của một quy trình, không hề xem nhẹ mặt này hay mặt khác .
Thực tế cho thấy trong tất cả các cấp học ngày nay, phương châm học đi đôi với hành là hoàn toàn đúng. Những kiến thức mà chúng ta tiếp thu được từ nhà trường, sách vở… phải được áp dụng vào thực tiễn cuộc sống để sáng tạo ra những thành quả vật chất, tinh thần phục vụ con người.
Với cách lập luận chặt chẽ, bài Bàn luận về phép học của Nguyễn Thiếp giúp chúng ta hiểu rõ mục đích của việc học là để làm người có đạo đức, có tri thức, tài năng, đặng góp phần thúc đầy sự hưng thịnh của đất nước, chứ không phải để cầu danh lợi theo kiểu “vinh thân phi gia”. Muốn học tốt phải có phương pháp đúng: Học rộng rồi tóm lược cho gọn, theo điều học mà làm; đặc biệt học phải đi đôi với hành.
Bài văn mẫu 2:
Mối quan hệ giữa Học và hành – Học phải đi đôi với hành
Một trong những điều trọng điểm nhất của phương pháp học tập là ” Học song song với hành “. Nguyên lí ấy đã được ông cha ta nhắc đi nhắc lại nhiều lần. Trong bài tấu ” Bàn luận về phép học ” gửi vua Quang Trung, La Sơn Phu Tử cũng có viết, cần phải ” theo điều học mà làm “. Tuy vậy, nhiều người trong tất cả chúng ta còn chưa hiểu rõ, hiểu một cách không thiếu nguyên lí ấy, chân lí ấy .Vậy, thế nào là ” học song song với hành ” ? Thế nào là ” theo điều học mà làm ? “. Học là học tập, học văn hóa truyền thống, ngoại ngữ, học lí thuyết về khoa học kĩ thuật. Hành là hành vi, là hoạt động giải trí. Học song song với hành có nghĩa là vừa học văn hóa truyền thống, lí thuyết vừa tập tành, vận dụng ; lấy lí thuyết soi sáng thực hành thực tế, lấy thực hành thực tế củng cố lí thuyết ; học tập phải gắn liền với sản xuất, với những hoạt động giải trí khác, nhất là hoạt động giải trí xã hội. ” Theo điều học mà làm ” có nghĩa là biến những kiến thức và kỹ năng đã học được thành kĩ năng kĩ xảo, vận dụng những điều đã học được để làm ăn, phải biết làm theo những điều đã học để Giao hàng lao động sản xuất, để ứng dụng vào đời sống. Đúng như cụ Phan Bội Châu đã chỉ rõ : ” Học là bắt chước, học là cầu cho biết, học là để mà làm ” .
Tại sao phải “học đi đôi với hành”? Tại sao lại phải “theo điều học mà làm”. Không học chay, học vẹt, học lí thuyết suông. Không thể học sáo rỗng, có thể đọc thiên kinh vạn quyển, “chữ chứa đầy bụng”, nhưng khi bước vào đời thì ngu ngơ, rỗng tuếch, trở thành kẻ “thầy dở, thợ dốt”. Vì không “học đi đôi với hành”, vì không biết “theo điều học mà làm” nên nhiều người “đua học hình thức cầu danh lợi” như La Sơn đã chê trách. Cho nên học tập phải thiết thực và hữu ích.
Học luận lí là để tu dưỡng phẩm hạnh, để trở thành con ngoan, trò giỏi, người công dân tốt. Học những môn khoa học xã hội nhân văn không chỉ để có những hiểu biết, những kỹ năng và kiến thức về văn, sử, địa, … mà còn để tu dưỡng tâm hồn, … Học ngoại ngữ phải tập nói, tập dịch, để đọc sách, để có thêm một công cụ mà làm ăn, mà tiến thủ, chứ đâu phải là để nói một vài câu tiếng Tây, tiếng Tàu, tiếng Anh, tiếng Nhật … cho oai ! Nước ta đang trên đường tăng trưởng và hội nhập quốc tế, vì vậy ” học song song với hành “, ” theo điều học mà làm ” là những mục tiêu giúp tất cả chúng ta nâng cấp cải tiến phương pháp học tập. Các môn khoa học tự nhiên là cực kỳ quan trọng, sẽ trang bị cho thanh thiếu niên bao kỹ năng và kiến thức khoa học, kĩ thuật văn minh. Phòng thư viện, phòng thí nghiệm, phòng học bộ môn, nhất là phòng máy tính, … đã và đang được thiết kế xây dựng, tăng trưởng ở những trường tiểu học, trường đại trà phổ thông trên khoanh vùng phạm vi cả nước đã cho thấy việc ” học song song với hành “, ” theo điều học mà làm ” được ngành giáo dục và xã hội chăm sóc, coi trọng như thế nào. Các trào lưu mang tính xã hội to lớn của học viên, sinh viên những năm gần đây như ” trào lưu tình nguyện “, góp phần quỹ từ thiện xóa đói giảm nghèo, giúp những người khuyết tật, những nạn nhân cuộc chiến tranh … không chỉ thể hiện tình tương thân tương ái, lá lành đùm lá rách nát, mà còn cho thấy trường học đã gắn liền với đời sống xã hội, mục tiêu ” học song song với hành ” được hàng chục triệu thầy cô giáo và học viên nhiệt liệt không cho, hưởng ứng .Những hoạt động giải trí như cắm trại, thăm quan, du lịch, sưu tầm văn học dân gian ở quê nhà mình ; những việc làm như trồng hoa, trồng cây, làm sạch trường, đẹp lớp, … là vô cùng thiết thực, đúng là ” theo điều học mà làm “. Quét nhà, lau nhà, nấu cơm, giặt quần áo trong mái ấm gia đình là những việc làm giúp tuổi trẻ trở nên tháo vát, khôn khéo, biết yêu thương đỡ đần cha mẹ, sớm hình thành những đức tính tốt đẹp như siêng năng chịu khó, yêu lao động và biết quý trọng người lao động .” Học song song với hành “, biết ” theo điều học mà làm ” là rất thiết thực, hữu dụng. Nhờ đó mà lí thuyết được khắc sâu, lí thuyết được thực hành thực tế soi sáng, vừa học vừa tập, vừa ôn vừa luyện, nên dễ hiểu, dễ nhớ. Học song song với hành hướng học viên, sinh viên biết tìm tòi, điều tra và nghiên cứu, ý tưởng. Trong những kì thi ” tuổi trẻ phát minh sáng tạo ” ta thấy tuổi trẻ Nước Ta đã biết ” theo điều học mà làm “, có nhiều ý tưởng, ứng dụng trong nghành tin học và công nghệ tiên tiến bộc lộ năng lực, trí tuệ Nước Ta .” Học song song với hành “, ” theo điều học mà làm ” là mục tiêu, giải pháp giúp học viên, sinh viên phát huy niềm tin dữ thế chủ động, năng động trong học tập, sớm xác lập được tiềm năng học tập đúng đắn. Học để mở mang tầm hiểu biết, để trở thành người lao động có kĩ thuật, có khoa học để Giao hàng công cuộc công nghiệp hóa, văn minh hóa quốc gia .Hiện tượng ” học giả mà bằng thật “, mua và bán bằng giả lúc bấy giờ đâu chỉ là hội chứng chạy theo bằng cấp, hư danh mà còn phản ánh một thực sự trong xã hội ta là nhiều người chưa hiểu ” học song song với hành “, ” theo điều học mà làm ” .Con đường học tập đi tới tương lai của tuổi trẻ Nước Ta vô cùng tươi tắn và rộng mở. ” Học song song với hành “, ” theo điều học mà làm “, là những bài học kinh nghiệm thiết thực, hữu dụng so với tất cả chúng ta .
» Nghị luận: Học vấn có những chùm rễ đắng cay nhưng hoa quả lại ngọt ngào
Mối quan hệ giữa Học và hành: Học mà không hành thì học vô ích
Bài văn mẫu 3:
Thời nào cũng vậy, học và đào tạo người tài luôn là nỗi trăn trở của những người có tâm. Nguyễn Thiếp là một trong số những con người rất giàu chữ tâm vì đất nước ấy. Khi ra giúp vua Quang Trung trị nước ông đã dành nhiều tâm huyết lo cho sự học của muôn dân. Bài tấu “Bàn luận về phép học” của ông dâng vua đã bày tỏ những quan niệm về cách học chân chính để vua lấy đó mà răn mọi người, còn mỗi người cũng lấy đó làm tiêu chí cho việc học của mình. Trong rất nhiều tiêu chí ấy, Nguyễn Thiếp nhắc tới việc học phải đi đôi với hành.
Con người ” thiên tư sáng suốt, học rộng hiểu sâu ” trong phần cuối của bài tấu, đã bàn về phép học ( Luận học pháp ) : ” Học phải rộng sau đó tóm gọn theo điều học mà làm “. Rõ ràng từ xưa ông cha ta đã tôn vinh việc học phải song song với hành. Bác Hồ cũng đã chứng minh và khẳng định : ” Học để hành, học với hành phải đi đôi. Học mà không hành thì học vô ích. Hành mà không học thì hành không trôi chảy “. Vậy học và hành là gì ? Học là quy trình thu nhận kỹ năng và kiến thức, rèn luyện những kĩ năng. Trên con đường tăng trưởng, con người đã tích luỹ được một kho tàng kỹ năng và kiến thức khổng lồ và truyền lại cho đời sau. Học là tìm những điều hữu dụng từ kho tàng khổng lồ ấy để làm giàu vốn tri thức của mình. Học hoàn toàn có thể hiểu rộng ra là tiếp thu kỹ năng và kiến thức đã được tích luỹ trong sách vở, là nắm vững lí luận đã được đúc rút trong những bộ môn khoa học, đồng thời tiếp đón những kinh nghiệm tay nghề của cha anh đi trước. ” Học ” còn là trau dồi kiến thức và kỹ năng, mở mang trí tuệ, từng lúc update hóa sự hiểu biết của mình, không để thụt lùi, lỗi thời. ” Học ” là tìm hiểu và khám phá, tò mò những tri thức của loài người nhằm mục đích chinh phục vạn vật thiên nhiên, chinh phục ngoài hành tinh. Còn ” hành ” nghĩa là làm, là thực hành thực tế, là ứng dụng kiến thức và kỹ năng, lí thuyết vào thực tiễn đời sống. Cho nên học và hành có mối quan hệ rất ngặt nghèo với nhau. Học và hành là hai mặt của một quy trình thống nhất, nó không hề tách rời mà phải luôn gắn chặt với nhau làm một. Học là để hiểu biết còn hành là để quen tay. Chúng ta cần hiểu rõ ” hành ” vừa là mục tiêu vừa là phương pháp học tập. Một khi đã nắm vững kiến thức và kỹ năng, đã tiếp thu lí thuyết mà ta không vận dụng vào thực tiễn, thì học cũng trở nên vô ích. Bởi thế học và hành rất là quan trọng và có mối quan hệ mật thiết. Ngày nay với đà tăng trưởng của xã hội, ý niệm lí thuyết và thực hành thực tế được hiểu khác hơn, học và hành khi nào cũng đi đôi, không hề tách rời nhau .Có nhiều bạn trẻ khi rời ghế nhà trường vào một nhà máy sản xuất, một cơ quan … lúng túng không biết phải làm việc làm mà trình độ mình đã được học như thế nào dẫn đến gặp rất nhiều khó khăn vất vả, nhiều khi là sự sợ hãi, chán nản. Nguyên do là ” học ” mà không ” hành “, là do học không thấu đáo, khi còn ngồi trên ghế nhà trường không thật sự chuyên tâm, rèn luyện, trau dồi kỹ năng và kiến thức hoặc thiếu thiên nhiên và môi trường hoạt động giải trí. Ngược lại nêu hành mà không có lí luận, lí thuyết soi sáng và kinh nghiệm tay nghề đã được đúc rút dẫn dắt thì việc ứng dụng vào thực tiễn sẽ lúng túng, gặp rất nhiều khó khăn vất vả trở ngại, thậm chí còn có khi còn dẫn đến những sai lầm đáng tiếc to lớn nữa .Do vậy việc học tập, trau dồi kỹ năng và kiến thức và kinh nghiệm tay nghề là nền tảng để mỗi người vận dụng vào trong thực tiễn, thực hành thực tế trong thực tiễn đời sống. Một trong thực tiễn cho thấy, sự thiếu liên hệ giữa kỹ năng và kiến thức với thực tiễn ở những trường đại trà phổ thông đã khiến những sinh viên tương lai không biết nên lựa chọn ngành học nào trước mùa thi. Đa số những em không biết sử dụng những kỹ năng và kiến thức đã được học vào việc gì ngoài việc để … thi đỗ ĐH. Cho dù những năm gần đây, nhiều chiêu thức dạy học tích cực trong và ngoài nước được đưa vào những trường học nhưng việc vận dụng và hiệu suất cao của chiêu thức này vẫn còn rất nhiều hạn chế. Hậu quả sâu xa hơn của việc ” học ” không song song với ” hành ” là có nhiều học viên, sinh viên đạt hiệu quả học tập rất cao nhưng vẫn ngơ ngác khi bước vào đời sống, nhiều thủ khoa sau khi ra trường, va vấp đời sống mới tự hỏi : ” Không biết việc chọn trường chọn ngành của mình đã đúng hay chưa ? “. Nhất là khi xã hội đang cần những người có kinh nghiệm tay nghề cao Giao hàng cho công cuộc công nghiệp hoá – hiện đại hoá thì việc ” Học song song với hành ” càng trở nên quan trọng hơn khi nào hết .
Suy nghĩ về mối quan hệ giữa học và hành
Vậy muốn học và hành có hiệu quả mỗi người cần phải học và hành một cách chân chính. Trong bài “Bàn luận về phép học“, tác giả đã chỉ rõ học chân chính là học làm người, học từ dưới lên cao, từ dễ đến khó, học để áp dụng vào cuộc sống, giúp cuộc sống nhân dân ấm no, hạnh phúc. Điều đó là rất đúng, vì vậy để học và hành có ý nghĩa, chúng ta thử bàn bạc về mối quan hệ giữa học và hành. Nếu chỉ học vì mục đích lấy danh thơm để chứng tỏ với mọi người là ta có học thì chỉ uổng phí và mất thời gian. Hoặc nhiều người đi học để lấy điểm, lấy bằng cấp, theo đuổi chức vụ là những người phục vụ cá nhân, ích kỉ mà không vận dụng kiến thức để làm sao cho có sản phẩm quả là đáng trách. Hành mà không học đôi khi cũng có kết quả nhưng không chắc chắn, kết quả không cao bởi vì quá trình thực hiện công việc chưa có cơ hội kế thừa thế hệ trước bằng kinh nghiệm cũng như lí thuyết. Thậm chí hành mà không học có thể dẫn đến thất bại, phá sản,….Chính vì vậy nên học không hành là vô ích, hành không học thì không có hiệu quả.
Vì vậy, tất cả chúng ta phải phối hợp học song song với hành. Sự phối hợp này chắc như đinh đạt được tác dụng cao. Sau khi điều tra và nghiên cứu, khám phá lí thuyết, tất cả chúng ta vận dụng ngay vào thực tiễn sẽ có kinh nghiệm tay nghề để phát minh sáng tạo, sửa đổi cho tương thích, từ đó tất cả chúng ta sẽ rút ra được không ít những kinh nghiệm tay nghề để phát minh sáng tạo, sửa đổi cho tương thích và quy trình tiến độ làm vào loại sản phẩm sẽ nhanh, hiệu suất cao, có giá trị kinh tế tài chính. Bởi vậy mỗi tất cả chúng ta hãy hiểu và thực thi học song song với hành để đem lại hiểu biết, kĩ năng thao tác cho bản thân và góp thêm phần tạo ra của cải vật chất để thiết kế xây dựng quốc gia, đưa dân tộc bản địa vượt đói nghèo, sánh ngang với những nước trên quốc tế. Từ đó ta hãy hiểu lối học chân chính của La Sơn Phu Tử, nếu học không chân chính sẽ dẫn đến mất nước quả là rất đúng .Qua nghiên cứu và phân tích tính năng của việc ” học song song với hành ” ta thấy quan điểm của La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp luôn đúng ở mọi thời đại, đây là một phương pháp học đúng đắn và hiệu suất cao nhất. Vì thế, khởi đầu từ giờ đây tất cả chúng ta hãy vận dụng những kỹ năng và kiến thức mình học được vào trong đời sống để việc học không trở nên nhàm chán, tiêu tốn lãng phí và mỗi ngày đi học sẽ là một cuộc phiêu lưu mê hoặc, hữu dụng. Hãy chọn cho mình một lối đi vào đời, theo từng ngành nghề mà mình yêu quý. Đừng học một đàng hành một nẻo. Vừa phí công học tập, lại không giúp ích gì được cho nước nhà. Học và hành để có tri thức, để làm một con người sống đạo đức. Như thế mới hoàn toàn có thể đạt được những gì mình mong ước, và góp thêm phần thiết kế xây dựng quốc gia .Tham khảo thêm bài soạn Bàn về phép học để nắm vững những quan điểm chính mà tác giả Nguyễn Thiếp muốn cho người đọc hiểu hơn về mối quan hệ giữa học và hành .
Học và hành có mối quan hệ mật thiết với nhau không thể tách rời
Bài văn mẫu 4:
Trong bài tấu gửi vua Quang Trung vào tháng 8 năm 1791, ở phần “Bàn luận về phép học“, La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp có viết: “Học rộng rồi tóm lại cho gọn, theo điều học mà làm”. Như vậy, cách chúng ta mấy trăm năm, La Sơn Phu Tử đã nhận ra được tầm quan trọng của phương pháp học tập kết hợp giữa lí thuyết với thực hành. Điều đó cho chúng ta biết rằng giữa hai yếu tố “học” và “hành” có mối quan hệ mật thiết với nhau không thể tách rời.
Vậy, ” học ” là gì ? Học là quy trình tiếp thu tri thức và biến những tri thức được tiếp thu ấy thành vốn hiểu biết của bản thân. Việc học không chỉ đơn thuần trải qua việc hướng dẫn giảng dạy của thầy cô, sự truyền thụ kinh nghiệm tay nghề của những người lớn tuổi mà còn trải qua sự trao đổi với của bạn hữu, qua việc đọc, nghiên cứu và điều tra tài liệu, sách vở và quan sát từ trong thực tiễn đời sống. Tuy nhiên, ” học ” chỉ dừng lại ở khâu lí thuyết. Muốn biến những điều đã học thành thực tế, nhất thiết phải trải qua lao động thực hành thực tế .” Hành ” là những thao tác nhằm mục đích vận dụng những kĩ năng, kỹ năng và kiến thức đã tiếp thu vào việc xử lý những trường hợp, những yếu tố đơn cử. Không một môn học nào lại không có phần thực hành thực tế. Việc thực hành thực tế biểu lộ qua những bài tập sau khi vừa học lí thuyết, qua những tiết thí nghiệm thực hành thực tế những bộ môn Lý, Hóa, Sinh ; qua những thao tác hoạt động ở bộ môn Thể dục. Theo La Sơn Phu Tử trình diễn trong phần ” bàn luận về phép học ” thì ” hành ” là việc vận dụng đạo lý của thánh hiền vào đời sống, biến những triết lý trừu tượng thành việc làm đơn cử nhằm mục đích bộc lộ nhân cách, phẩm giá của con người .quản trị Hồ Chí Minh có nói : ” Học mà không hành thì học vô ích, hành mà không học thì hành không trôi chảy “. Lời dạy trên của Bác cũng góp thêm phần khẳng định chắc chắn mối quan hệ mật thiết và tương hỗ giữa hai yếu tố ” học ” và ” hành ” trong đời sống .Việc thực hành thực tế có tính năng củng cố kiến thức và kỹ năng, khắc sâu những điều đã học. Người có học mà không biết ứng dụng những điều đã học vào trong thực tiễn thì việc học ấy trở thành vô ích. Sau mỗi bài học kinh nghiệm lí thuyết là bài bài tập để củng cố, sau mỗi tiết thí nghiệm thực hành thực tế là kỹ năng và kiến thức đã học được khắc sâu hơn. Nếu không có những tiết bài tập và thí nghiệm thì những điều tất cả chúng ta đã học sẽ trở thành mớ triết lý suông không có công dụng gì .Đối với sĩ tử rất lâu rồi, đi học là để hiểu rõ Đạo. Đó là lẽ đối xử hằng ngày giữa con người với nhau. Người đi học mà không hiểu rõ đạo, không biết vận dụng đạo lý thánh hiền để cư xử với nhau mà chỉ ” đua nhau lối học hình thức hòng cầu danh lợi, không còn biết đến tam cương, ngũ thường “. Chắc chắn điều đó sẽ dẫn đến hiệu quả ” chúa tầm thường thần nịnh hót “. Và hậu quả tất yếu sẽ là ” nước mất nhà tan ” .trái lại, nếu mọi người biết vận dụng lẽ đạo vào trong đời sống thì xã hội sẽ tốt đẹp hơn nhiều. La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp đã nhấn mạnh vấn đề ” Đạo học thành thì người tốt nhiều, người tốt nhiều thì triều đình ngay ngắn mà thiên hạ thịnh trị ” .Tuy nhiên việc thực hành thực tế muốn đạt đến thành công xuất sắc cần phải có vai trò khơi gợi dẫn dắt của lí thuyết. Những kỹ năng và kiến thức đã học luôn có công dụng khuynh hướng, dẫn dắt để việc thực hành thực tế được tốt hơn. Người thực hành thực tế mà không có sự dẫn dắt của học vấn thì khó có kỳ vọng đạt được mục tiêu, chẳng khác gì một người đi trong bóng đêm mà không có ánh sáng của ngọn đuốc soi đường. Không một học viên nào hoàn toàn có thể làm được bài tập mà không địa thế căn cứ vào những công thức hay định lý đã học. Cũng không một ai thành công xuất sắc ngay ở thí nghiệm tiên phong mà không có sự hướng dẫn thao tác của thầy cô. Qua bài tấu, để củng cố và phát huy vai trò của việc học, La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp đã thiết tha ý kiến đề nghị xin vua Quang Trung đổi khác phương pháp học tập sao cho thích hợp : ” Lúc đầu học tiểu học để bồi lấy gốc. Tuần tự tiến lên học đến tứ thư, ngũ kinh, chư sử. Học rộng rồi tóm lược cho gọn, theo điều học mà làm. “Có một phương pháp học tập tốt và đúng đắn, tích hợp với những thao tác thực hành thực tế chuyên nghiệp và bài bản, chắc như đinh hiệu quả học tập sẽ được nâng cao và ” nhân tài mới lập được công. Triều đình nhờ thế cũng được vững yên ” .
Tóm lại, từ viếc tìm hiểu bài tấu “Bàn luận về phép học” của La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp, em nhận thấy hai yếu tố “học” và “hành” đều có tầm quan trọng như nhau và quan hệ mật thiết cùng nhau. “Học” có vai trò dẫn dắt việc “hành” và “hành” có tác dụng củng cố khắc sâu và hoàn chỉnh việc “học”. Từ đó, em phải thay đổi phương pháp học tập sao cho đúng đắn, biết kết hợp vận dụng tốt cả hai yếu tố “học” và “hành” để nâng cao trình độ học vấn của bản thân và áp dụng linh hoạt vào thực tế.
Học và hành có song hành cùng nhau không ?
Bài văn mẫu 5:
” Học để hành, học với hành phải đi đôi. Học mà không hành thì học vô ích. Hành mà không học thì hành không trôi chảy “. Phải chăng lời nói của Bác chỉ là suông vậy thôi sao, nó không có ý nghĩa hay một mối quan hệ nào giữa học và hành. Không đâu, học và hành luôn luôn song song với nhau .Nhiều năm gần đây, quốc gia Open, ta luôn luôn tiếp đón những phương pháp học mới của quốc tế. Nhưng những chiêu thức này hầu hết chưa đạt đến hiệu suất cao, nhu yếu trình độ đủ để tăng trưởng quốc gia .Nhiều thầy cô giáo vẫn lúng túng trong việc vận dụng kim chỉ nan vào thực tiễn, hướng dẫn học viên tìm tòi, tò mò triết lý qua thực tiễn … Kết quả là, vẫn còn thực trạng những bậc cha mẹ và học viên kêu trời vì mớ kim chỉ nan và bài tập nặng nề mà thầy cô giáo giao cho. Và hậu quả sâu xa hơn là có những học viên hiệu quả học tập rất cao nhưng vẫn ngơ ngác khi bước vào đời sống, nhiều thủ khoa vẫn chưa biết việc chọn trường chọn ngành của mình đã đúng hay chưa …Để giúp vua Quang Trung trị nước, La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp đã trình lên vua một bài tấu, trong đó phần cuối, ông đã bàn về phép học ( Luận học pháp ). ” Học phải rộng sau đó tóm gọn theo điều học mà làm “. Rõ ràng từ xưa ông cha ta đã tôn vinh việc học phải song song với hành .quản trị Hồ Chí Minh cũng đã khẳng định chắc chắn một câu : ” Học để hành, học với hành phải đi đôi. Học mà không hành thì học vô ích. Hành mà không học thì hành không trôi chảy “. Vậy, học và hành có song hành cùng nhau không ?Trước hết ta cần phải hiểu học và hành là gì. Học là tiếp thu kiến thức và kỹ năng đã được tích góp trong sách vở, là nắm vững lí luận đã được đúc rút trong những bộ môn khoa học, đồng thời tiếp đón những kinh nghiệm tay nghề của cha anh đi trước. Học là trau dồi kiến thức và kỹ năng, mở mang trí tuệ, từng lúc update hóa sự hiểu biết của mình, không để tụt lùi, lỗi thời, học là tìm hiểu và khám phá, tò mò những tri thức của loài người nhằm mục đích chinh phục vạn vật thiên nhiên, chinh phục ngoài hành tinh. Còn hành nghĩa là làm, là thực hành thực tế, là ứng dụng kiến thức và kỹ năng, lí thuyết cho thực tiễn đời sống. Nhưng nếu không khéo, không đưa ra điều mình học mà thực hành thực tế hài hòa và hợp lý thì khác nào ta chính là kẻ phá hoại mục tiêu của việc học. Bởi vậy học và hành là mũi tên hai chiều nhắm đến cùng một cái đích. Nếu chỉ cần thiếu đi một chiều, thì chiều kia cũng sẽ chẳng có công dụng gì .
Hiện nay tỉ lệ học sinh giỏi, đậu đại học, tốt nghiệp đại học loại giỏi, được cấp bằng thạc sĩ ngày ngày càng nhiều, không thua kém gì các nước trong khu vực. Song thực tế cho thấy khả năng và trình độ của không ít người chưa thực sự ngang tầm với học vị mà họ có được. Đó là do cái lối học vẹt, cái lối học hình thức, lối học cầu danh vọng mà La Sơn Phu Tử đã đề cập tới ở bài “Bàn luận về phép học“. Học phải đúng cách thì mới có thể đạt hiệu quả. Những điểm số, những thành tích trong nhà trường chỉ là phương tiện để động viên, để khích lệ tinh thần học tập chăm chỉ của chúng ta mà thôi.
Vậy học với hành quan hệ thế nào với nhau ? ” Lúc đầu học tiểu học để bồi lấy gốc. Tuần tự tiến lên học đến tứ thư, ngũ kinh, chư sử. Học rộng rồi tóm lược cho gọn, theo điều học mà làm “. Đúng thế, nhưng đó là cách học thời xưa của La Sơn Phu Tử. Còn giờ đây ta phải học thế nào ? Học Tiếng Việt, học văn để hiểu rõ thêm về văn hoá của dân tộc bản địa, góp thêm phần kiến thiết xây dựng tinh hoa văn hoá của quốc gia. Người biết ứng dụng văn chương vào trong tiếp xúc, họ sẽ được mọi người kính nể. Học khoa học để hoàn toàn có thể lý giải được những hiện tượng kỳ lạ trong tự nhiên, những thành tựu khoa học kĩ thuật trong đời sống. Một ví dụ nhỏ : học được thành phần những chất dinh dưỡng trong thức ăn, về nhà tất cả chúng ta vận dụng vào bữa cơm mái ấm gia đình, nâng cao chất lượng dinh dưỡng, cung ứng nhu yếu thiết thực của khung hình. Học ngoại ngữ để ta biết thêm nhiều thứ tiếng trên quốc tế, ta hoàn toàn có thể thuận tiện tiếp xúc với người quốc tế, không riêng gì vậy ta còn hoàn toàn có thể học hỏi cách nhanh gọn nền văn minh của những nước khác …Xác định được tầm quan trọng của việc học trong nhà trường vẫn chưa đủ. Chúng ta còn cần phải học thêm những kiến thức và kỹ năng khác chung quanh ta. Ngoài ra, để hiểu rõ hơn trong học tập, ta còn phải quan tâm lắng nghe giáo viên giảng bài, không có kiểu vừa chơi vừa học, làm ồn lớp, mất trật tự. Đặc biệt là phải biết vận dụng bài học kinh nghiệm vào ngay trong đời sống theo cách hiểu của mình. Có như vậy hiệu quả học, hành mới được nâng cao .Học mà không hành chẳng khác gì sẵn sàng chuẩn bị hết tổng thể những vật tư ( gạch, xi-măng, cát, … ) mà không bắt tay vào xây đắp. Cũng vậy hành mà không học như muốn xây nhà mà thiếu vật tư, thì ngôi nhà có triển khai xong chắc như đinh được hay không ? Thực tế, có nhiều anh chị sinh viên ra trường khi trong tay có bằng kế toán lại đi làm Marketting, học quản trị kinh doanh thương mại lại đi làm công nghệ thông tin … Vậy chẳng khác nào phá huỷ ngôi nhà kiến thức và kỹ năng của chính mình ?Vì vậy, mỗi người cần chọn cho mình một lối đi vào đời, theo từng ngành nghề mà mình yêu dấu. Đừng học một đàng hành một nẻo. Vừa phí công học tập, lại không giúp ích gì được cho nước nhà. Phương pháp học của La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp ngày này vẫn còn tác động ảnh hưởng. Học và hành để có tri thức, để làm một con người sống đạo đức. Như thế mới hoàn toàn có thể đạt được những thành tựu mà mình mong ước, và góp thêm phần kiến thiết xây dựng quốc gia .Có thể bạn cần : Top 3 bài văn nghị luận về học tập suốt đời tinh lọc hay nhất
Bài văn mẫu 6:
Mối quan hệ giữa học và hành: Học rộng rồi tóm lại cho gọn, theo điều học mà làm
“Học rộng rồi tóm lại cho gọn, theo điều học mà làm” – Đây là một câu được trích từ bài “Bàn luận về phép học” của La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp. Bài tấu này được gửi đến vua Quang Trung vào tháng 8 năm 1791. Qua bài bàn luận này, Nguyễn Thiếp đã nêu lên tầm quan trọng của việc học đi đôi với hành cho vua Quang Trung biết. Và dù là thời Quang Trung, hay hiện tại, việc học và hành luôn có một mối quan hệ mật thiết với nhau – “Học phải đi đôi với hành” thì mới là “học thật”.
Vậy, học được định nghĩa như thế nào ? Có thể hiểu ” học ” là một quy trình giúp ta thu nạp thêm kỹ năng và kiến thức và biến kỹ năng và kiến thức đó trở thành hiểu biết của bản thân mình. Việc học, không riêng gì đơn thuần là học từ thầy cô giáo, ta hoàn toàn có thể học ở bất kỳ đâu và bất kể khi nào. Có thể học hỏi kinh nghiệm tay nghề từ những người lớn tuổi, hay học hỏi trao đổi với bạn hữu, hoặc hoàn toàn có thể tự học, tự tìm tòi trải qua sách vở hoặc những thưởng thức trong thực tiễn. Tuy nhiên, nếu chỉ dừng lại ở chữ học, thì việc này chưa thật sự có ý nghĩa. Vì học là để cho bản thân, học phải có ích với bản thân, với xã hội. Mọi thứ ta học, ta ghi nhớ trong đầu, phải được vận dụng vào trong thực tiễn thì mới đúng mực và xứng danh với những gì ta học. Hay hoàn toàn có thể nói, triết lý phải được đưa vào đời sống, phải triển khai qua hành vi, lao động trong thực tiễn thì mới là “ triết lý sống ” còn không, chúng chỉ là triết lý suông. Đó chính là nguyên do mà ta phải có “ hành ” .Vậy hành là gì ? Hành chính là những hoạt động giải trí, những tiến trình, những thao tác vận dụng, những cách xử lý tương thích với trường hợp thực tiễn. Hành là “ cái động của triết lý ” khi vận dụng vào thực tiễn. Lý thuyết chỉ có một, nhưng khi ra ngoài trong thực tiễn, mỗi trường hợp, ta sẽ lại có cách vận dụng triết lý khác nhau. Có thể nói, hành là hành vi, là sự biến hóa dựa trên cơ sở kim chỉ nan vững chãi. Và hành sẽ giúp ta khẳng định chắc chắn vững chãi và nắm rõ hơn những triết lý đã học .Đúng như lời Bác Hồ đã căn dặn ” Học mà không hành thì học vô ích, hành mà không học thì hành không trôi chảy ”. Lời dạy này đã khẳng định chắc chắn mối quan hệ ngặt nghèo giữa “ học ” và “ hành ”. Học và hành luôn phải đi chung và hỗ trợ cho nhau. Hành là nơi vận dụng những triết lý đã học, giúp chứng mình, củng cố và làm rõ những gì đã học. Còn học lại là nơi cơ sở, bắt nguồn của mọi việc hành, có học thì hành mới vững chãi và bảo đảm an toàn. Đó là nguyên do mà những môn học luôn có phần thực hành thực tế. Từ những thực nghiệm thí nghiệm lý, hóa, sinh, ta hoàn toàn có thể hiểu được những phương trình, phép toán, kim chỉ nan khó hiểu từ kim chỉ nan của chúng .Trong chỉ dừng lại ở đó, với La Sơn Phu Tử, trong ” Bàn luận về phép học ” thì “ hành ” còn là sự vận dụng đạo lý của thánh hiền vào đời sống, biến triết lý thành trong thực tiễn để hoàn thành xong nhân cách, phẩm giá của con người. Đối với người xưa, học không chỉ làm người, học còn để hiểu Đạo. Đó lẽ lẽ sống, lẽ cư xử đối đãi giữa người với người. Có học, mới hiểu rõ Đạo, mới biết vận dụng đạo lý thánh hiền vào đời sống. Học không phải là “ đua nhau lối học hình thức hòng cầu danh lợi, không còn biết đến tam cương, ngũ thường ”. Vì cách học vì danh lợi phù phiếm này chỉ khiến “ nước mất nhà tan ”, sản sinh ra một thế hệ “ chúa tầm thường, thần nịnh hót ”. “ Đạo học thành thì người tốt nhiều, người tốt nhiều thì triều đình ngay ngắn mà thiên hạ thịnh trị ” – Đây chính là những gì mà La Sơn Phu Tử đã bàn luận trong tấu chương của mình .Và tất yếu, học có hành, thì hành cũng phải có học. Nếu không có triết lý làm cơ sở, thì việc hành biết mở màn như thế nào, và hành như thế nào là đúng đắn. Thực hành phải có triết lý xu thế, như vậy sẽ bớt được rất nhiều thời hạn, và giảm thiểu những điều xấu, rủi ro đáng tiếc không mong ước. Đạo làm người cũng vậy, cách cư xử, đối nhân xử thế cũng vậy. Cần có người đi trước dẫn lỗi đưa đường, thì đạo mới đi đúng hướng, người mới hoàn toàn có thể “ thành nhân ” .
Qua bài luận, Phu Tử cũng đã đưa cho vua Quang Trung một phương pháp học đúng đắn: “Lúc đầu học tiểu học để bồi lấy gốc. Tuần tự tiến lên học đến tứ thư, ngũ kinh, chư sử. Học rộng rồi tóm lược cho gọn, theo điều học mà làm.” Giáo dục đúng cách, vận dụng hợp lý thì “nhân tài mới lập được công. Triều đình nhờ thế cũng được vững yên”.
Như vậy, từ bài tấu “Bàn luận về phép học” của Nguyễn Thiếp, ta có thể thấy “học” và “hành” đều có tầm quan trọng như nhau và quan hệ mật thiết, không thể tách rời. “Học” có vai trò dẫn dắt việc “hành” và “hành” có tác dụng củng cố, chứng minh và hoàn thiện việc học. Từ đó, chúng ta cần phải điều chỉnh phương pháp học sao cho phù hợp, học cần vận dụng lý thuyết hợp lý để đạt kết quả tốt.
————-
Với hướng dẫn chi tiết trên đây của Đọc Tài Liệu, hy vọng các em đã nắm được cách làm bài nêu suy nghĩ về mối quan hệ giữa học và hành từ bài Bàn luận về phép học. Ngoài ra, còn rất nhiều bài Văn mẫu lớp 8 hay được chúng tôi chọn lọc và thường xuyên cập nhật để phục vụ việc học tập cho các em. Chúc các em luôn học tốt và đạt kết quả cao!
Source: https://futurelink.edu.vn
Category: Tin tổng hợp